Những câu thành ngữ hay về cuộc sống hiện đại trong bài viết như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng của một ông lão ở tỉnh Thái Nguyên với thế hệ con cháu, 40 câu thành ngữ, không câu nào không đúng với thực tế của thời đại hiện nay, thời đại smartphone
Ở đời bất thiện, là tại nhàn cư…Con cháu mới hư đừng cho là hỏng
Bạn bè tri kỷ, nói thẳng nói ngay…Con cháu chưa hay đừng chê đồ bỏ.
Bảy mươi còn phải học bảy mốt….Mới nhảy vài bước chớ vội khoe tài.
Phong bì trao trước, bia bọt uống sau, dâu rể ngồi đâu đố ai mà biết!
Tiếp thị vào nhà bẻm mép, cẩn thận cảnh giác, đôi dép không còn.
Cầu thủ thế giới tên gọi chi chi, thoáng nhìn tivi đọc như cháo chảy, ông nội ngồi đấy thử hỏi tên gì?
Cha mẹ dạy điều hay, kêu lắm lời. Bước chân vào đời ngớ nga ngớ ngẩn.
Cha nỡ coi khinh, mẹ dám coi thường. Bước chân ra đường phi trộm thì cướp.
Cha mẹ ngồi đấy không hỏi, không han. Bước vào cơ quan cúi chào thủ trưởng.
Con trai chào trăm câu không bằng nàng dâu một lời thăm hỏi.
Khôn đừng cãi người già, chớ có dại mà chửi nhau với trẻ.
Gọi cha: ông khốt, gọi mẹ: bà bô. Ăn nói xô bồ thành người vô đạo.
Khấn Phật, cầu Trời, lễ bái khắp nơi, nhưng quên ngày giỗ Tổ.
Vào quán thịt cầy, trăm ngàn coi nhẹ, góp giỗ cha mẹ suy tị từng đồng.
Giỗ cha coi nhẹ, nuôi mẹ thì không…Cả vợ lẫn chồng đi làm từ thiện.
Một miếng ngọt bùi khi còn cha mẹ, một miếng bánh đa hơn mười ba mâm báo hiếu.
Cha mẹ còn thơm thảo bát canh rau…. Đừng để mai sau xây mồ to, mả đẹp.
Dạy con trẻ vạn lời hay, không bằng nửa ngày làm gương, làm mẫu.
Cha mẹ chỉ biết cho, chẳng biết đòi. Con cái thích vòi mà không biết trả.
Dâu, rể tốt cha mẹ được đề cao. Con cái hỗn hào đứt mười khúc ruột.
Mỗi cây mỗi hoa, đừng trách mẹ cha nghèo tiền nghèo của.
Cái gì cũng cho con tất cả, coi chừng ra mả mà cười.
Đồng tiền trên nghĩa, trên tình, mái ấm gia đình trở thành mái lạnh.
Gian nhà, hòn đất, mất cả anh em. Mái ấm bỗng nhiên trở thành mái nóng.
Bố mẹ không có của ăn của để, con rể khinh luôn.
Coi khinh bên ngoại, chớ mong có rể hiền…Ăn ở mất cả họ hàng, chớ mơ có nàng dâu thảo.
Rể quý bố vợ vì có nhà mặt phố….Con trai thương bố vì chức vì quyền.
Đi với Bụt mặc áo cà sa…Quen sống bê tha thân tàn ma dại.
Củi mục khó đun, chồng cùn sống bậy, con cái mất dạy, phí cả một đời.
Hay thì ở, dở ra toà, chia của chia nhà, con vào xóm “bụi”.
Ngồi cùng thiên hạ, trăm việc khoe hay…Mẹ ốm bảy ngày không lời thăm hỏi.
Đi có bạn đường chân không biết mỏi, còn có mẹ cha sao không hỏi khi cần
Ngồi bên bia rượu hàng giờ, dễ hơn đợi chờ nửa giây đèn đỏ.
Nói gần nói xa, đừng biến mẹ già thành bà đi ở.
Bài hát Tây Tàu hát hay mọi nhẽ…Lời ru của mẹ chẳng thuộc câu nào.
Con trai, con rể bí tỷ say mềm…Nàng dâu ngồi chơi, mẹ già rửa bát.
Khoẻ mạnh mẹ ở với con, đau ốm gầy còm tuỳ nghi di tản.
Thắt lưng buộc bụng nhịn đói nuôi con, dâu rể vuông tròn, cuối đời chết rét.
Mẹ chết mồ mả chưa yên, anh em xô nhau chia tiền phúng viếng
Theo Hội Người cao tuổi phường Tân Thành